Thứ Hai, 19 tháng 12, 2011

Em Là Cô Gái Miền Tây

Không biết rỏ từ đâu hoặc vào khoảng thời gian nào tui lại trở nên thích cô gái miền tây đến từ vùng phù sa của Đồng Bằng Sông Cửu Long, Việt Nam.

Theo tui thấy cũng như theo nhiều người Việt Nam nhận xét, những cô gái miền tây rất dể thương về nhiều mặt.  Họ dể chịu, chất phát, mộc mạc làm cho mọi người dể muốn gần gủi.  Giọng nói của người miền tây trong sáng như tâm hồn của họ.  Nếu nói là những cô gái miền tây không có chiều sâu tâm hồn cũng có phần nào đúng, bởi nếu họ cũng sâu lắng thì lấy đâu ra cái nét hồn nhiên trong sáng kia của họ chứ.

Đó là cái đặc tính được thiên nhiên ưu đãi cho những con người sống trên vùng đất phù sa màu mỡ.  Chinh phục một cô gái miền tây không khó. Họ dễ tin, không tính toán quá xa xôi ... Cũng vì thế giữ được một cô gái miền tây trong vòng tay của mình lại đâm ra khó .. vì ai họ cũng tin cả.  Ta có thể thấy số phụ nữ miền tây thôi chồng, tái hôn rất nhiều là vì các ông chồng không có đủ bản lĩnh để giữ họ.
Tâm hồn của họ gần như là người Mỹ.  Khi mà bạn không còn là niềm tin của họ nữa thì họ cũng chẳng lưu luyến bạn làm gì.  Nói như thế không có nghĩa là nói họ không chung thủy hay hời hợt trong tình cảm.  

Tình yêu của họ luôn có giá trị của bạn kèm theo. Họ là những bông hoa giữa trời, giữa đời ... Nở rộ một thời xuân sắc và rất nhiều nỗi buồn khi đã tàn hương.... Không nhiều người rất biết lo cho cái tuổi về chiều của mình.  Họ sống tưng bừng một thời và chấp nhận những hẩm hiu trong buổi chiều cuộc đời.  Đó là tình trạng đang có nhiều ở các bậc tiền bối của các cô gái miền tây.  Họ là những người rất đáng thương.

Muốn kết hôn với một cô gái miền tây không có khó. Đó là một bông hoa, một con bướm tung tăng bên bạn.  Sống rất nhiệt tình với bạn. Sự đòi hỏi của họ cũng không cao.  Vấn đề là bạn cũng đừng quá tệ.  Về phong tục tất nhiên là dễ dàng hơn mọi vùng miền khác.  Thương nhau một bữa đơn giản cũng thành vợ thành chồng.  
Có nên lấy một cô gái miền tây làm vợ không?
Nên chứ, nếu bạn có một cuộc sống tương đối.  Bạn ít khi phải đau đầu về họ và đó là một trong những bí quyết sống thọ.  Nhưng đừng nghĩ tất cả họ là như thế nhé.  Guốc dép sẽ bay vèo vèo khi mà bạn nhìn không kỹ và nghĩ cô gái miền tây nào cũng thế.

Riêng bản thân tui, nay lại có được một người yêu miền tây, vừa đẹp lại dễ chịu và thấy rất thương, có cái là dễ ghen dễ sầu :-)



Thứ Ba, 29 tháng 11, 2011

Tên Em Trên Cát Trắng

Trên tuyến đường 800 km từ San Francisco về Los Angeles nhân dịp lễ Thanksgiving 2011.  Tui dừng chân lại những bờ biển để nghĩ ngơi.  Nhìn cát trắng, sống biển và gió, tui lại nghĩ đến em, tui thì thầm nói, một ngày mai, tui sẽ dắt em đến những bờ biển này để nhìn thấy tên đã được nằm trên cát.




Thứ Bảy, 19 tháng 11, 2011

Những Nụ Hôn Rực Rỡ

Tui rời Việt Nam lúc 12 tuổi, cách nay 21 năm.  Thời gian 21 năm trước, đừng nói chi ở Mỹ chưa có điện thoại di động cho mọi người dùng, ngây cả những trang xã hội như Facebook, Youtube, Google, Yahoo vẫn chưa ra đời nên ở Việt Nam vào thời gian đó, nhất là ở những vùng miền quê, hầu như không có những phương tiện giải trí hiện đại như hiện nay.

Lúc tui rời Việt Nam là lúc Lụa mới được 1 tuổi sống ở miền miệt vườn, trong ngôi nhà tranh với ba, mẹ, và 3 người anh trai ở giữa những cánh đồng ruộng lúa, nghèo nàn xứ sở Tiền Giang.  Viết đến đây, tui ước gì có được những tấm hình, đoạn video của Lụa và quê hương của Lụa vào thời gian đó coi người yêu của tui lúc 1 tuổi như thế nào, chắc là một bé gái dễ thương lắm.  Đời người đẹp đâu phải chỉ là ngôi nhà cao, chiếc xe mắc tiền, đô thị đèn xanh đèn đỏ mà đời người đẹp đôi khi chỉ là một kỷ niệm, một tấm hình của bản thân, của nơi chôn nhau cắt rốn mà ta được sinh ra và lớn lên cho dù trong một ngôi nhà tranh vùng thôn dã.  Triết lý sống ở đời của tui đẹp và hạnh phúc nhất chính là được nhìn thấy thời gian trôi qua và để lại kỷ niệm, ví dụ như 10 hay 30 năm sau, trang blog này của tui và Lụa được xây dựng với muôn ngàn kỷ niệm, chia sẻ tâm sự qua từng dai đoạn của thời gian, lúc đó, nếu có tiền thật nhiều, có nhà thật cao, có xe thật đẹp nhưng nếu muốn có một kỷ niệm của cảm giác thật cho từng dai đoạn như hai đứa đang yêu nhau như ngày nay thế nào thì làm sao mà có được mà chỉ có thể nhớ lại phần nào trong trí mà thôi.

Trở lại với tựa đề Những Nụ Hôn Rực Rỡ trong bài này.  Đây là một bộ phim ngắn tình cảm và vui của Việt Nam mà lần đầu tiên trong cuộc đời của tui được coi tại một rạp chiếu phim ngây trong đất nước tui sinh ra.  Trên 21 năm trước tui làm gì có cơ hội mà vào rạp chiếu phim để xem, lại càng không có cơ hội đi xem với một người yêu vì lúc đó chỉ là cậu bé chưa được 12 tuổi.  Đầu năm 2010, trong lần về Việt Nam 3 tháng của tui, cũng là trong chuyến đi này đem lại kết quả tình yêu của tui và Lụa cho đến ngày nay.  Chỉ còn vài ngày nửa là về Mỹ, đêm hôm sau khi bay từ Hà Nội vào Saigon, tui và Lụa rũ nhau đi xem phim và đây cũng là lần đầu trong đời tui bước vào một rạp của Vietnam để xem phim và bộ phim này chính là Những Nụ Hôn Rực Rỡ.

Phim Những Nụ Hôn Rực Rỡ:
Là bộ phim tui được coi lần đầu tiêng trong rạp ở Việt Nam 

Khi bước vào rạp, tui bở ngở là mình đang được ngồi chung với đám đông tuổi trẻ người Việt.  Mình đang nắm tay cô bạn gái người Việt vừa mới yêu.  Suốt 20 năm sống trên nước Mỹ, tui đã vào rạp và đi coi phim biết bao lần nhưng chưa bao giờ lại có được 1 cảm giác như lần đầu tui được bước vào rạp phim trên mãnh đất quê hương của tui và ngồi giữa đám đông người Việt. Cái cảm giác đó chỉ có thể có được từ những người xa quê hương nhiều năm mà mang nặng nổi niềm từ vùng đất ấy.  Đây sẽ là một bộ phim tui nhớ đời, nó là một bộ phim đem lại cho tui nhiều tình yêu và kỹ niệm, kỹ niệm của tui và Lụa, kỹ niệm 2 đứa nắm tay nhau trong hạnh phúc.  Không biết đêm hôm đó Lụa có cảm giác gì nhưng đối với tui, đêm đó là đêm góp phần rất lớn để tui bắt đầu thương và có tình cảm nặng với em.  Ngồi bên cạnh Lụa, tui nhớ hoài, em luôn có một mùi thơm tự nhiên tỏa ra từ làng da mịnh màng, khi ôm em thì nó ấm đến tận trong ruột, :-)  viết đến đây tui phải mĩm cười vì nghĩ lại mỗi lần ôm em sao thấy đã quá hehehe.    Ai lại ngờ cái con bé nhỏ Lụa vùng miệt vườn sinh ra trên 20 năm trước vậy mà giờ bị thằng Lộc nó dụ dỗ để cả hai đứa bị rơi vào tình yêu nặng như thế này :-)


Chủ Nhật, 13 tháng 11, 2011

Tại Sao Tui Yêu Em

Từ khi tui gặp em, đến nay đã được 672 ngày, đó là một khoảng thời gian cũng khá dài cho một mối tình mà hai đứa ở 2 nơi xa cách.  Tuy vậy, tui và em không  một ngày nào lại không liên lạc với nhau để chia sẽ, nhắc nhở, trút đi bớt nổi nhớ, và sau cùng là để khẳng định được mối tình yêu thật lòng và sau đậm, bất chấp những khó khăn mà hai đứa phải đối diện.

Từ khi tui mới biết yêu lần đầu, đến nay cũng đã trãi qua mấy cuộc tình, mỗi một cuộc tình trãi qua đều có điểm giống nhau và khác biệt.  Sự khác biệt giữa Lụa và những cuộc tình trước của tui chính là ở cái thời gian, yêu Lụa, không phải là mối tình đầu mà sẽ là mối tình cuối đời của tui, tui khẳng định nó sẽ như vậy.  Trước kia, cuộc sống tui rất khác so với bây giờ, lúc ấy tui yêu mà không nghĩ đến hôn nhân, tui yêu mà không nghĩ đến trách nhiệm nhưng bây giờ thì lại khác, trách nhiệm cho hôn nhân hiện là điểm quan trọng nhất trong cuộc sống.  Mỗi ngày khi thức dạy lái xe đi làm, lúc đang làm, và sau giờ làm, tui thường hình dung đến cảnh một ngày tui và em chính thức thành vợ thành chồng, nghĩ đến một ngày tui đón em qua Mỹ rồi hai đứa đùm bọc và sống hạnh phúc bên nhau.

Với tất cả những gì tui có được trong tình yêu với Lụa gần 700 ngày trôi qua, vậy thì tình yêu của tui dành cho em là gì.  Tại sao tui yêu em?  Câu hỏi này tui không phải hỏi và trả lời riêng cho em mà câu hỏi này tui cũng muốn biết tại sao tui yêu em, yêu một người chắc không phải chỉ là một lý do tại sao yêu người đó mà chắc chắn sẽ có nhiều lý do, vậy những lý do gì khiến tui yêu em.


1. Nét Đẹp Của Em


Đối với tui, em là một người con gái khá dể thương về diện mạo bên ngoài.  Thân hình em cân đối và thon gọn, nước da em trắng và mịnh màng, không son phấn, không có mụn. Em có một hàm răng rất đều, trắng và sạch, mái tóc em đen dài.  Nét đẹp và dể thương của em là điểm đầu tiên làm tui chú ý khi mới gặp lần đầu.  Ngày nay, mỗi khi được bên cạnh em, tui chỉ muốn ôm em vào lòng và ngấm nhìn những nét dể thương đó, có những nét dể thương của em đôi lúc thấy ngu ngu mà lại mắc cười :-)

2. Tình Cảm Chân Thật Của Em Dành Cho Tui
Chuyện tình yêu có nhiều khi lúc bang đầu thì yêu nhau lắm, chân thật và sẳn sàng làm tất cả vì nhau, chúng ta đã chứng kiến bao nhiêu cập tình nhân thề non hẹn nước là sẽ mãi mãi yêu nhau, chúng ta cũng chứng kiến bao nhiêu cập vợ chồng sống gần hết đời người mà chia tay nhau vì tình yêu và hạnh phúc bị đến cuối nẻo đường. Nhưng chúng ta cũng chứng kiến thấy nhiều cập tình nhân yêu nhau, sống với nhau đến răng long đầu bạc, tất cả cũng vì tình yêu của họ lúc đầu cũng như đến cuối cuộc đời, không hề phai, và đó gọi là một tình  yêu chân thật.
Tui không biết, không dám khẳng định cho tương lai sau này nhưng suốt khoảng thời gian gần 700 ngày trôi qua, tui nhìn thấy và lòng cảm giác là em yêu tui từ một tình cảm chân thật.  Tui có sự tự tin này vì không phải chỉ vì em yêu tui không mà vì em nhìn thấy tui xứng đáng là người để em yêu.  Tui không đẹp trai nhưng tui thấy mình rất tốt với em, tuy tui đôi lúc thô lổ nhưng lại là một người lãng mạng, biết galăng, và là một người đàn ông có khả năng tạo cho em một cảm giác an toàn khiến em sống mà có thể hình dung đến một tương lai.
Em đến với tui bằng một tình cảm chân thật thì kết quả đó sẽ tự đọng được tui cảm nhận được, để đền đáp lại sự chân thật đó, tui luôn đặt niềm tin là hai đứa sẽ có một kết quả tốt để đem lại niềm vui và hạnh phúc cho nhau, và em sẽ là người được hạnh phúc nhất sau này.

3. Thời Gian
Kể từ ngày tui và em quen nhau, nay cũng đã được gần 2 năm. Tuy thời gian không khẳng định được cho một mối tình nhưng thời gian cũng có khả năng giúp cho 2 người khó tang vở khi tình yêu không có lý do để chấm hết.  2 năm trôi qua, nhìn lại thấy cũng dài lắm chứ, người ta thường nói, thức đêm mới biết được đêm dài vậy mà tui đã thức luôn mấy trăm ngày đêm để nghĩ và nhớ đến em thì làm sao tình yêu của tui và em lại là ngắn cho được  Vì tình yêu, tui tiếp tục đặt niềm tin là thời gian sẽ đưa tui tui đến hạnh phúc cho sau này, cho 2 năm, 20 năm, 60 năm nửa.

4.  Kỷ Niệm
Tui vốn là một người quý mến những kỷ niệm trong đời, từ khi quen em, đã có hàng vạn kỷ niệm được ghi sau vào tâm trí của tui.  Hàng chục ngàn tin nhắn qua điện thoại, hàng vạn phút tâm sự qua tiếng nói, hơn 1 ngàn tấm hình 2 đứa bên cạnh nhau, hàng chục địa điểm bên Việt Nam 2 đứa đặt chân đến, hàng trăm cây số bay trên bầu trời, đi xe trên bộ, hoặc trên tàu giữa dòng nước bao la.  Có những kỷ niệm đơn sơ chia đôi ổ bánh mì trên đường phố, có những kỷ niệm ôm trầm lấy nhau để nghe hơi thở giửa đêm khuya, có những kỷ niệm giận nhau đến rơi lệ, có những kỷ niệm vui quá trong niềm vui của hạnh phúc để cả hai thầm lặng tạ ơn ông trời.  Đến ngày nay, đôi khi hai đứa ngồi nhắc lại kỷ niệm, thậm chí ngây trong giây phút tui viết hàng chử này thì đầu óc của tui đang đưa tui về những kỷ niệm đầu khi 2 đứa mới biết.  Trước thì em và tui ngồi trên tàu giửa con song để dạo cảnh Saigon về đêm

Rồi kỷ niệm em bị mất điện thoại, 2 đứa đi tìm chổ để mở lại điện thoại cho em

Có một kỷ niệm vừa vui vừa làm cho tui thương em hơn chính là sau ngày 2 đứa đi chơi về, tui năng nĩ và sau đó dụ dổ em qua khách sạn của tui ở Saigon chơi và ngủ lại.  Em không chịu nhưng sau những lời dụ dổ, em đã ở lại với tui nhưng bắt tui phải để cánh cửa phòng mở toan thì em mới chịu hehe, nghĩ lại thấy vui quá.  Đêm hôm đó, em ở lại chơi với tui nhưng 2 đứa không để chuyện đó xảy ra mà để lại cho tui một kỷ niệm là được ôm em vào lòng lần đầu tiêng.

5. Sự Trong Trắng
Tui chưa từng đánh giá ai hoặc đòi hỏi người yêu phải còn là con gái trong trắng mới yêu và mến.  Có lẻ tui lớn lên ở xã hội Mỹ, một xã hội không đặt cao vấn đề trinh tiết của phụ nữ khi yêu và xin cưới họ làm vợ.  Đối với tui, nếu một khi yêu ai thì cho dù người đó đã không còn là con gái hoặc cho dù người đó đã từng có chồng mà ly dị thì tui vẫn chấp nhận và quý mến.
Nhưng số tui lại được may mắn, những gì không nghĩ sẽ đến với mình thì tự nhiên lại đến.  Lụa là người con gái mới lớn và chưa từng va chạm với một người đàn ông nào, cũng vì thế, tui càng thương và trân trọng em hơn cho dù trinh tiết đối với tui không phải là điểm quang trọng nhất trong tình yêu.  Tui bây giờ thấy em là một người yêu rất tốt, một người mà tui phải tiếp tục thương và quý, tui hy vọng là hai đứa sẽ yêu nhau mãi mãi và tui sẽ mãi mãi là người đàn ông duy nhất trong đời của em để tui luôn luôn được tự hào nhớ về kỷ niệm đẹp của em một thời mới lớn.

6. Em Không Đòi Hỏi Tiền Bạc
Tui là một người sống ở Mỹ, tui có một công ăn việc làm tốt với bằng cấp đại học nhưng đó không có nghĩa là tui giàu sang hay có tiền, lại càng không có nghĩa trong chuyện tình cảm nào cũng vì tiền bạc giàu sang mới tìm đến nhau.  Tui tự tin với bản thân mình là có những nét đặc biệt gì đó và tự tin có khả năng theo đuổi Lụa từ lúc đầu nên em đã phải lòng và yêu tui.  Từ khi tui đến tuổi yêu, đã có nhiều cô gái bên Mỹ yêu tui sau đậm nên tui luôn tự tin là Lụa yêu tui không phải vì tui là một Việt Kiều như xã hội hay nói con gái bên Việt Nam vì tất cả để được đi Mỹ, dù phải lấy một ông già.
Sau 2 năm quen nhau, tui luôn nhắc nhở và nói thẳng với Lụa về bản thân tui, nói cho em những gì tui bị trong quá khứ và trong cuộc sống của tui hiện nay.  Tui cũng giải thích cho em thêm về lối sống và xã hội ở Mỹ, tui luôn nói cho em hiểu đừng bao giờ để tiền bạc đánh mất đi lương tâm, tình yêu, và đánh mất đi tình cảm tui chân thật dành cho em.  Dặn thì dặn như vậy thôi chứ tui hiểu bản tính của em, tui biết rỏ em là một người tốt  qua thời gian tui tìm hiểu và yêu em.  Không những em không đòi hỏi và mê tiền bạc, ngược lại em càng muốn lo lắng cho tui và căn dặn tui đừng ăn sài phun phí hoặc cho em tiền khi em không cần đến.  Tui tin và hy vọng sau này em cũng sẽ như vậy để tình cảm được đúng với ý nghĩa đến với nhau bằng sự chân thật và yêu bằng con tim.

7. Em Thông Minh Và Chịu Học Hỏi
còn tiếp ....

Thứ Sáu, 11 tháng 11, 2011

Tự Hào Về Nét Đẹp Của Em

Tui vốn là một người đàn ông mê có một người yêu hoặc vợ đẹp.  Ý tui không phải là gặp ai đẹp cũng mê mà là tui mê vào sắc đẹp của người tui yêu, một khi em mà đẹp rồi thì tui sẽ được toại nguyện trong cái tình yêu đó khi nói đến phần diện mạo bên ngoài.
Đối với bạn gái tui hiện nay, thật lòng mà nói nét đẹp của em là tất cả những gì tui mong muốn.  Tui rất tự hào khi đi bên cạnh bạn gái với những cách em ăn bận rất thích hợp trong mắt tui.  Tui rất thích dáng vóc của em, thích em bận quần áo sexy, nhất là cập chân thon dài, em lại sở hửu một cái eo thật là tuyệt, khi em đi bên cạnh với đôi guốc cao làm tui đôi khi phải nín thở bởi những nét quyến rủ hấp dẫn của em.

Nay tui ở xa, nhưng nếu mỗi lần được về thăm, tui chỉ mong nhìn được em với dáng vóc, với cách ăn bận y như trong những tấm hình dưới đây vì những các ăn bận này, em làm cho tui điên đảo để chỉ muốn ôm lấy em, đi bên cạnh em mà không buôn ra.









Thứ Hai, 31 tháng 10, 2011

Nghĩ Đến Tương Lai

Tương lai là gì?  Tương lai là ngày mai, trong chúng ta, ai cũng có một tương lai hoặc nghĩ đến 1 tương lai như thế  nào đó cho bản thân, cho người yêu hoặc cho gia đình.

Từ khi tui còn là học sinh trung học, tui đã vẻ ra cho mình rất nhiều con đường tương lai tốt và đẹp để theo đuổi nhưng không phải cái tương lai nào tui vẻ ra đều được thành hình hay có kết quả như ý muốn. Có cái được, có cái không.  Ví dụ, khi xưa tui vẻ cho tui một tương lai là phải trở thành một kỷ sư điện tử, phải lấy cho được tấm bằng của đại học và tranh họa đó của tui đã trở thành hiện thật, tui đã lấy được tấm bằng đại học về kỷ sư điện tử.  Đó là một ví dụ của một tương lai thành công cho bản thân tui.  Tuy nhiên, cũng có cái tương lai tui vẻ ra nhưng không thành hình. Ví dụ, sau khi tốt nghiệp đại học và có một việc làm tốt, tui có vẻ cho mình một tương lai là sau vài năm làm việc, tui sẽ dành dụm được 1 số tiền để mua nhà hoặc về Việt Nam mở một công ty nhỏ nào đó theo cái mơ ước từ thuở bé.  Không may, tương lai đó của tui không thành, ngược lại, nó đem lại cho tui một kết quả đau đớn, tui lâm vào lứa tuổi ham chơi, háo thắng, bè bạn, để rồi bao nhiêu tiền tui làm bị đổ nát hết, không những thế, tui còn liên lụy vào tiền bạc của gia đình và đó là một ví dụ của tranh hoạ tương lai tui vẻ ra nhưng không thành.

Một lần thất bại, hai lần không thành, ba lần mất hết không có nghĩa là tui phải bỏ hết tương lai hoặc không còn dám nghĩ đến tương lai nửa.  Ngày nay, tui đang tiếp tục xây dựng một tương lai nhưng từ những tì trải qua, tui cố gắng sao cho những gì tui đang xây dựng không bị nhiều rủi ro như trong quá khứ.  Tuy người ta hay nói và thậm chí tui cũng tin, đó là mỗi một người đều có số, có duyên, nhưng theo tui thì Nguyễn Du nói có lý lắm, đó là mỗi người chúng ta, định mệnh có số trời nhưng cũng phải do bản thân của ta tạo ra.  Ví dụ, hôm nay ta không đi làm, thì cơ hội là ta sẽ không có cơm ăn, đó là do bản thân ta chọn lựa con đường đó.  Thêm một ví dụ nửa, ông trời cho ta cái duyên để gặp và yêu một người nhưng nếu ta không biết quý trọng và cố gắng vun đấp cái tình yêu đó thì liệu tình yêu đó ở lại với ta được bao lâu.  

Hôm nay tui muốn viết ra những gì tui đã nghĩ từ bửa đến giờ cho một tương lai gần cho tui và Lụa.  Chuyện Tình Việt Nam này là mối tình tuy xa mà gần. Tui hy vọng đây sẻ là mối tình cuối trong cuộc đời với hạnh phúc và là một mối tình khép lại được trang sách yêu đương trai gái trong cuộc đời của tui, để cho tui có được một hạnh phúc và một mái gia đình rỏ ràng, có vợ có con thay vì như trước đây nay cô  này, mai cô kia yêu và lìa.

Tui dự định cho tương lai gần như sau.  Vào tháng 4 năm 2012, tui sẽ về Việt Nam 2 tuần và sẽ theo gia đình tui xuống nhà Lụa xin đính hôn.  Sau khi đính hôn, tui sẽ làm giấy bảo lãnh Lụa qua Mỹ, trong thời gian đợi chờ, có lẻ sẽ từ 6-8 tháng, Lụa sẽ tiếp tục học thêm tiếng Anh và học nghề làm tóc, trang điểm, làm nails, xâm chân mài.
Một khi Lụa đậu phỏng vấn và có giấy đi Mỹ, tui sẽ về Vietnam 2 tuần thêm 1 lần nửa để tổ chức đám cưới và 2 đứa đi du lịch 1 tuần trăng mật bên Việt Nam sau đó tui và Lụa cùng bay qua Mỹ.  Dự định theo những gì tui tìm hiểu thì khoảng tháng 12 năm 2012 là Lụa sẽ có mặt tại Mỹ với tui.  
Qua Mỹ, đương nhiên Lụa phải đi học lại nghề để lấy bằng nails, tóc, thời gian tốn kém chắc cũng 3-6 tháng.  Vào thời điểm này chắc tui đã rất ổn định về tài chánh nếu như công việc hiện tại của tui không bị thay đổi gì và nếu tui không chơi bời mất và tiêu hao tiền bạc.
Trong tương lai sau khi Lụa qua, thời gian đầu Lụa có thể đi làm nghề tóc, nails, hay trang điểm gì đó nhưng sau đó tui muốn Lụa đi học chử lại.  Tui còn suy nghĩ là như thế này, sau này nếu Lụa học 2 năm cao đẳng bên này, tui có nhiều cơ hội để đưa Lụa vào làm việc chổ làm của tui ở ngành kế toán, tui biết Lụa có nói với tui nhiều lần là em không tin là em có khẳ năng quay lại trường học nhưng tui có cách, và tui biết sau này khi qua đây và sống gần nhau, tui sẽ tạo cho em một cảm giác thích đi học lại.  

Thôi, hôm nay có nhiều tâm sự để lưu lại, giờ phải chuẩn bị đi họp rồi.





Thứ Năm, 27 tháng 10, 2011

Thầm Lặng Nhớ Đến Em

Trong chuyến về Việt Nam thăm em tháng 9 vừa qua, tui nhận ra em có một số nét rất dể thương, dể thương đến nổi những nét đó đã lưu lại trong tâm trí của tui để ngày nay, đôi khi tui nghĩ đến mà phải mĩm cười trong hạnh phúc, thấy thương lắm.  Tui sẽ giữ những nét dể thương này của em trong lòng và sẽ không nói ra, vì đó là bảo vật của em dành cho tui mà ngây chính em cũng không biết, không nghĩ được là bảo vật gì.

Hôm nay tui đang làm việc trong văn phòng và nghĩ đến em, nghĩ đến những nét dễ thương đó mà chính tui là người được chứng kiến khi bên cạnh em.  Nghĩ đến, tui thật là nhớ và càng thấy thương em nhiều hơn nên tui mới vào trang blog này để viết đôi ba dòng diển tã cái tâm trạng.

Thôi tui phải đi ăn trưa và tiếp tục làm việc, cầu xin cho em và tui sẽ tiếp tục yêu và thương nhau, cả 2 được vui vẻ và sẽ sớm ngày đạt được nguyện vọng ở bên nhau hạnh phúc và hoàn thiện mốt tình Việt Nam này.



Thứ Sáu, 14 tháng 10, 2011

LOC oi! Cam on anh....

                Dem buon...long nho den anh. 1 noi nho khon nguoi, de cam thay sao that kho khan de mo long cho em di vao  giac ngu say...khi e biet a thi gio nay dang lui cui lam viec MuaH....va nghi den giac mo ve nhug con duong hanh phuc ma e va anh sau nay se buoc di ...
Ngay moi gap nhau dau ai trong e va a biet la minh se phai long nhau...nhug qua chuoi thoi gian dai va bao thu thach da du de e biet  e yeu anh va a  cug da rat yeu e! Cam on a da yeu e va ben e,nhug thang ngay chua biet a,a chua den trog cuoc doi e..nhug thag ngay e troi trog dog doi thenh thag,e co don noi dat la,tat ca doi voi e rat mo ho,day bon chen ma chag biet tuog lai rui se ra sao neu...a ko den ben e,neu...e se gap va yeu 1 ai khac ko phai la a.Cam on a! vi da yeu e that log,da cho e tih yeu thuong,su quan tam,cho e biet gia tri cu su hanh phuc,de la noi giai bai khoi nguon bao cam xux vui buon trog cuoc sog,de e bot hui quanh va chah log voi cuoc sog phon hoa,dao dien vi cuoc sog muu sinh danh loi,rui dan voi di noi nho nha.de piet yeu voi 1 tih yeu sau dam,de duoc yeu manh liet,thong cam,se chia va khong doi tra,de phan dau va hoan thien vi tih yeu..Cam on a vi nhug ki niem dep ma co le suot cuoc doi nay se mai mai ko the phai nhoa.Dau biet rag ko co tih yeu nao la vinh cuu,nhug e chac se co nhug giay phut se tro thah vinh cuu trog cuoc tih cua 2 dua minh nhe a ..no se mai mai den nhan doi sau,cam on  a da o ben e va mai mai nha a ( tu chung than nhe ku ehehe)cam on a LOC oi,loi hua E se doi a ve..vi a la le sog cua doi e.Dieu e muon noi voi a e yeu a va tham cam on a nguoi ban doi  ma e yeu thuog tron con tim...MuaH...

                                E chang bao gio dinh nghia duoc tinh yeu
                                Nhung e biet tinh yeu trong e co that
                                Nhu hien huu,nhu mau xanh noi nho
                                Nhu giay phut mo mang,ta duoc o ben nhau.....
                                                                                   
 LUA   
nguyen yeu
LOC
(Troi dat..sao sen wa vay ta..ehehehe MuaH...)

Chủ Nhật, 9 tháng 10, 2011

Mơ Ước Một Ngày Cưới

Tui có thể mơ ước một ngày cưới em làm vợ hay không?  Hôm nay tui ngồi nhìn ra cửa sổ, nhìn lại cuộc đời của tui xưa và nay.  Nhìn lại chuyện tình yêu trước kia và chuyện tình yêu của em và tui bây giờ, tui hỏi bản thân một câu đơn giản.  "Tui có yêu và chấp nhận xin cưới và sống với em trọn đời hay không?"

Cuộc đời như người ta thường nói, rất ngắn ngủi nếu như mình không biết nắm bắt và gìn giữ những niềm vui và hạnh phúc khi nó đến với mình. Riêng bản thân tui, trãi qua nhiều sống gió trong cuộc sống hơn 10 năm qua cũng đủ để cho tui ngày nay phần lớn nào đó có kinh nghiệm mà định nghĩa được giá trị của đời người.  Đâu là một cuộc sống lành mạnh, đâu là tình yêu và đâu là hạnh phúc.  Tui không dám nói cho mọi người, tui chỉ nói riêng cho bản thân tui, những gì tui trãi qua, những gì tui thấy vui và buồn.  Trong cuộc đời, có những khoảng thời gian tui có rất nhiều tiền, có những khoảng thời gian tui có rất nhiều bạn bè, có rất nhiều con gái đẹp thương và trong sự nhộn nhịp vui đó, tui đã đánh mất đi nhiều nguyện vọng và mơ ước của tui để rồi khi tui muốn tìm lại, có những việc đã không còn và đó là những gì tui học được ở đời.  Tiền bạc, bạn bè, vui nhộn, trai gái .... những thứ đó nếu không phải là mơ ước và nguyện vọng của mình thì sẽ không được bền vững.  Cái bền vững của mình, trong ví dụ này là của tui, một tình yêu, một mái ấm gia đình không bon chen, tiền của, một mái ấm gia đình mang nặng bản chất vợ chồng có nhau, đùm bọc lo lắng cho nhau, khi vui thì cùng nhau giữ lấy niềm vui đó, khi buồn thì chia sẽ với nhau, khi giận thì bỏ qua chứ không đi đến chia ly. Sau cùng, không đam mê cái mới, sự cám dổ để bỏ rơi người bạn đời chung gối chung chăn với mình.  Tui bây giờ cảm thấy rỏ hơn bao giờ hết, tiền bạc và cuộc sống sa hoa không đem lại được hạnh phúc thật sự, tui cảm thấy cái giá trị của một mái ấm gia đình đủ ăn, đủ mặt thì cho dù ở bất cứ nơi nào, cũng hơn hẳn sự phồn vinh mà không có niềm hạnh phúc, cái mà nghĩa, tình, yêu và kỷ niệm mà đôi lứa bên nhau.

Hôm nay tui ngồi nghĩ đến ngày cưới, nhìn những hình ảnh của lễ cưới người ta mà lòng thấy nôn, thấy thương em nhiều hơn.





Thứ Bảy, 8 tháng 10, 2011

Gò Công 2011 - Em Đưa Anh Về Quê

Sau chuyến đi Nha Trang, thời gian còn lại ở Việt Nam chỉ là 3 ngày, tui và Lụa theo như dự định, về Gò Công, tỉnh Tiền Giang quê hương của Lụa.  Nơi này Lụa sinh ra và lớn lên và cũng là nơi Lụa quyết định quay về sau hơn 1 năm sống ở Saigon.

Tỉnh Tiền Giang không xa Saigon, là một tỉnh của miền tây, từ Saigon đi xe gắn máy về Tiền Giang chỉ hơn 1 tiếng và phải đi qua Long An và đi qua phà Mỹ Lợi trên con sông Tiền của miền Đồng Bằng Sông Cửu Long. Quê hương Lụa là miền đất Gò Công, một mãnh đất giàu về lúa gạo, trái cây, sông nước và đặc biệt là bản chất  thật thà của con người.
Rạng sáng ngày mùng 9 tháng 9 năm 2011, tui và Lụa từ Saigon thu sếp quần áo và đi xe gắn máy về quê.  Đây cũng là lần đầu tiên trong đời mà tui lái xe gắn máy một đoạn đường dài từ Saigon trên quốc lộ 50 về đến Tiền Giang.  Trên đoạn đường này, sau lưng là em ngồi tựa vào bờ vai của tui để 2 đứa cảm gíác được một niềm hạnh phúc gì đó mà đã mong mõi đợi chờ gần 2 năm qua.  Riêng tui, kỷ niệm đó khó có thể nào mà quên được, tuyến đường về quê em như là một tuyến đường đưa tui đến điểm của hạnh phúc cho tương lai sau này.  Khi lái xe, tui thường đưa mắt nhìn hình ảnh quê hương Việt Nam mình, 2 bên đường có tất cả mọi cảnh và vật mà tui thầm ao ước được nhìn thấy suốt bao nhiêu năm qua.  Nào là đồng ruộng, đô thị, làng trên, xóm dưới, bánh trái, con trâu, con bò, trẻ em, và tiếng ồn ào, tiếng chim hót, tiếng còi, tiếng xe, người qua, người lại ....  Ôi nó đẹp làm sao với muôn ngàn tâm tình của quê hương mà tui đã vắng mặt từ hồi còn bé.  Và rồi em và tui tiếp tục trên chiếc xe gắn máy để về quê.


Về Gò Công lần này mang nặng nhiều ý nghĩa với tui, thứ nhất là về quê hương của người tui yêu, về cho biết em sinh ra và lớn lên trên mãnh như thế nào, sau là gặp ba mẹ, ông bà, anh chị em, cô chú và bà con của em.  Sau cùng là về đây để nhìn miếng đất của tui và em mua cho sau này và tính toán coi những ngày tháng tới, 2 đứa sẽ làm gì cho cuộc sống và cho tương lai cho dù em có qua Mỹ với tui hoặc là không bao lâu nửa tui sẽ quay về Việt Nam cùng em mà sinh sống.   Thêm vào đó, tui vốn mang nặng sở thích về vùng miền tây, đồng ruộng, thôn quê, sông nước, cuộc sống bình dân nên chuyến đi về Gò Công lần này đối với tui rất là phấn khởi tuy thời gian không có nhiều nhưng cũng đủ để cho tui đạt được những gì mong đợi.

Đây là một số hình ảnh trong chuyến đi về quê hương của em, và rất có thể cũng là quê hương sau này của tui.

































Thứ Hai, 3 tháng 10, 2011

Nha Trang 2011 - Cảnh Đẹp, Người Đẹp Như Cảnh

Sau khi rời Đà Lạt của 2011, tui và Lụa đi xe buýt đến thành phố Nha Trang.  Có lẻ là một quyết định sai của tui khi chọn đi bằng tuyến đường Đà Lạt - Nha Trang này, đoạn đường chỉ dài khoảng 130km nhưng nó như đi từ bắc vào nam.  Chúng tui ngồi trên xe trên 4 tiếng đồng hồ vì là đường núi non, hiểm trở, sự nguy hiểm của con đường này thật sự làm tui thấy khiếp sợ, xe chỉ có thể chạy với tốc độ 20km-30km một giờ, thân xe thì luôn phải bám vào sường núi vì một bên là vực thẩm sau thâm thẩm. Nếu tài xế vô ý 1 tí, hoặc một miếng đất bị lở trong lúc xe đi qua thì coi như tui và Lục cùng với trên 30 mạng sống trên xe sẽ lao xuống vực thẩm hàng trăm mét phía dưới.  Tuy nhiên, cũng con đường này đã giúp tui nhìn được rõ thêm về vùng cao nguyên Trung Phần của của Việt Nam quê hương mình.  Tui thấy đoạn đường 130km này hầu như được che phủ lên đến 80% diện tích là rừng, trước là đồi thông khi rời khu vực Đà Lạt, sau là những cánh rừng nhiệt đới chưa bị khai thách nên thiên nhiên vẫn còn tồn tại và đó là một điều tốt thay vì bị con người tàn phá rừng để đô thị hóa như các thành phố phía nam.

Xuất phát từ Đà Lạt lúc gần 2 giờ trưa, khi đến Nha Trang thì đã gần 7 giờ tối, chúng tui đi taxi đến một khách sạn trên đường Trần Phú, trung tâm của thành phố, giá cả mùa này không mắc, chỉ 500 ngàn Đồng ($25).  Sau khi đem hành lý vào khách sạn, không để mất thêm thời gian, tui và Lụa đi ngây xuống phố, đi bằng xích lô đến nhà hàng hải sản ngây bờ biển và tui phải nói, qua nhiều nơi đi khắp Vietnam trong quá khứ, lần đầu tiên tui thấy các món ăn hải sản, tôm xú, tôm hùm, cá, hàng chục loại óc, nghêu, xò,....đang còn bơi lộp ngộp trong thau vậy mà giá quá rẻ, tui và Lụa chọn khoảng 1 chục loại óc, cá, cua, tôm, nghêu khác nhau để họ làm tại chổ và ăn suốt đêm, tui còn uống thêm vài chai beer vậy mà khi xong, tiền chỉ 700 ngàn ($35).  Tui thầm nghĩ, nếu ở Saigon hoặc Vũng Tàu mà ăn như đêm hôm đó chắc cũng trên 2 triệu ($100).  Còn nếu như bên Mỹ mà ăn như đêm hôm đó chắc cũng hết 4 triệu ($200).

o O o

Sau đây là một số hình ảnh tui và Lụa đến Nha Trang và đi ăn hải san đêm hôm đó.



o O o

Hình sáng hôm sau tui và Lụa đi tắm bùn 










o O o

Chiều hôm đó tắm biển ngây bên cạnh khách sạn và ăn hàng bán rông










o O o
Đi xích lô dạo thành phố 




o  O  o
Đi ghe ra các đảo chơi











o O o
lái jet ski ngoài biển đảo