Đã bước vào tuổi 41, tui nhận ra rỏ ràng hơn bao giờ hết là sức khỏe của mình yếu đi nhiều. Cuộc sống của tui bị lo lắng quá nhiều trong suốt thời gian hơn 10 năm qua. Điều đem lại cái hại cho sức khỏe của tui là thiếu ngủ. Bao ngày thức trắng đêm thì nay cơ thể tui phải bị trã giá. Sương tui đau nhức hàng ngày, da tui bị nhăn đi rất nhiều và đôi mắt tui cũng như cơ thể lúc nào cũng mõi mệt nhưng tui có hết lo và được ngủ ngon đâu vì còn quá nhiều vấn đề tui cần bỏ sức mình ra để giải quyết và chuẩn bị.
Càng lớn, có vợ con rồi tui lại càng lo và suy nghĩ. Tui muốn bảo vệ gia đình và lo cho con cái có cuộc sống tốt. Tui muốn làm và tiết kiệm tiền cho tương lai sau này. Từ khi còn nhỏ, cuộc sống khổ cực đã để lại những kỷ niệm của sợ hải. Ví dụ khi không có tiền hoặc khi bị mất đi sự nghiệp, đừng nói chi người ngoài mà thậm chí người thân cũng có người coi rẻ và bắt nạt mình. Tui vốn là một người đàn ông lớn lơn bên Mỹ và tự lâp từ hồi còn rất trẻ nên văn hóa tự do của Mỹ đã tạo cho tui một cách suy nghĩ không bị lệ thuộc. Tui không muốn bị bất cứ ai vu khống để cảng trở những lựa chọn và quyết định tui chọn. Bất cứ ai vu khống hoặc áp đặt tính cách ngăn cảng những gì tui chọn trong cuộc sống của mình thì thà cả đời này tui không thèm nhìn mặt chứ không bao giờ tui chịu chấp nhận sự ngang ngược, ít kỷ, và khốn nạn của họ.
Dự định kế hoạch giúp sức khỏe của tui tốt hơn là trong 1-2 năm nửa, sau khi tui giải quyết được những vấn đề trong hiện tại thì tui sẽ không còn thức khuya và ăn những món tốt cho sức khỏe, thêm vào đó khi có thêm thời gian thì tui sẽ đi tập thể dục.
Dự định kế hoạch giúp sức khỏe của tui tốt hơn là trong 1-2 năm nửa, sau khi tui giải quyết được những vấn đề trong hiện tại thì tui sẽ không còn thức khuya và ăn những món tốt cho sức khỏe, thêm vào đó khi có thêm thời gian thì tui sẽ đi tập thể dục.