Thứ Bảy, 24 tháng 9, 2011

Thời Gian Xa Cách 2010

Sau chuyến đi Đà Lạt của tháng 3 năm 2010, đưa Lụa về Saigon còn tui quay lại với gia đình và bà con ở Long Khánh trước khi về Mỹ vào ngày 12 tháng 3.  Tình cảm của tui và Lụa đến lúc này đã rất đậm đà, cả hai đều cảm nhận được trong lòng đã yêu nhau.  Ở Long Khánh, ngày nào, đêm nào tui cũng nhắn tin và nói điện thoại với Lụa, trong lòng tuy vui khi nghe được tiếng của Lụa và cảm nhận được tình yêu nhưng lại buồn vì chỉ còn vài ngày nửa là tui phải xa Lụa, xa Việt Nam, nổi buồn hơn thế nửa là không biết đến khi nào tui mới quay lại.
Vào ngày 10 tháng 3, thời gian chỉ còn 2 ngày nửa là tui về Mỹ, nhớ và thương Lụa quá, tui đã ngỏ lời xin Lụa lên Long Khánh với tui và gia đình để có thể đưa tiển tui ra sân bay vào ngày 12.  Lụa cũng rất mong gặp lại tui, lại càng muốn được nhìn thấy tui vào những giây phút cuối ở Việt Nam nên Lụa và tui đã gọi điện thoại xin gia đình của Lụa cho lên Long Khánh và niềm vui đó đã thành thật, Lụa đón xe buyết lên Long Khánh để gặp tui và gia đình.  Sáng ngày 10 tháng 3, Lụa đến Long Khánh, niềm vui hiện rỏ trên khuôn mặt của hai đứa khi gặp lại nhau.  Gia đình tui cũng thích Lụa, Lụa giúp chị gái tui nấu những món cơm gia đình vào ngày cuối trước khi tui về lại Mỹ.  Ở Long Khánh, tui lái xe honda đi chơi với Lụa và mấy đứa cháu, cảm giác thật là vui và hạnh phúc.
Đêm 11 tháng 3, đêm cuối tui ở Vietnam, tui và Lụa thức đến 2-3 giờ sáng ngoài hiên nhà của tui để nói chuyện và một kỷ niệm tui khó quên là lúc 3 giờ, cả 2 đứa đói bụng và quyết định xuống bếp dọn cơm ra ngồi ăn chung.  Cái kỷ niệm đó nó đẹp làm sao, cứ in mãi vào tâm trí của tui đến ngày nay.
Sang hôm sau, ngày 12 tháng 3 năm 2010, sau 3 tháng du ngoạn khắp Việt Nam và quen được Lụa, đã đến lúc tui quay về Mỹ, về Cali cho một cuộc sống mới với nhiều thử thách. Trên chiếc xe 8 chổ ngồi, 2 chị, 2 cháu trai, cháu dâu, tui và Lụa từ Long Khánh 7 giờ sáng đưa tui xuống Saigon để về Mỹ.  2 tiếng trên xe, tui và Lụa ngồi bên cạnh nhau, Lụa trong vòng tay của tui, 2 đứa không nói gì mà chỉ biết sắp xa nhau, sắp chia tay và không biết khi nao gặp lại.  Nổi buồn đó thật là đáng sợ, tui sợ là xe chạy nhanh quá, tui sợ là trong giây lát khi đến sân bay rồi là tui phải xa Việt Nam, xa người thân và xa Lụa.  Trong khoảng thời gian xe lăng bánh, mỗi một giây, một phút tui đều quý mến, tui không muốn buôn Lụa ra mà cứ ôm chặt vào lòng. Nhưng rồi thời gian đâu thể ngừng lại, sân bay trước mặt và buổi chia tay cũng đã đến, Lụa và gia đình đưa tui vào sân bay, nổi buồn lúc đó tràn ngặp trên khuôn mặt của tui lẫn trong lòng.  Được ngồi nói chuyện với Lụa thêm một thời gian nửa và tui  bước vào sân bay.  Vãy tay chào nhau và Lụa rơi lệ, trên máy bay, tui vẫn còn nhắn tin được cho Lụa vài phút trước khi nó cất cánh.  Vậy là anh đã xa em, xa em thật rồi, ngày 12 tháng 3 năm 2010 đó, nó bao gồi nhiều cảm giác trong lòng anh, buồn, vui, nhớ, lưu luyến, và mong đợi, mong đợi ngày nào đó anh sẽ quay lại để gặp em, giử trọn lời hứa mà 2 đứa đã trao cho nhau, đó là "em sẽ đợi anh về" đó là  " anh sẽ về với em".

Rồi máy bay cất cánh, nhìn ra cửa sổ thấy quê hương Việt Nam của tui ở dưới, hình dung bạn gái mình đang nhìn lên bầu trời để thấy người yêu bay về Mỹ rồi sẽ giử lời hứa  quay về.

Gần 20 tiếng sau, tui đã về đến Mỹ, cuộc sống của tui bắt đầu cũng khác vì sau hơn 15 năm, nay tui mới sống gần gia đình ở Cali.  Nổi lo của tui lúc bấy giờ là tìm được công ăn việc làm như ngành của tui trước đây ở New Mexico.  Rơi vào thời gian kinh tế khó khăn ở nước Mỹ, tui cảm nhận được muốn tìm một việc làm như xưa ở Cali thì không phải dể.  Ngoài lo lắng việc làm ra, mỗi một ngày tui và Lụa vẫn tiếp tục liên lạc,  và từ đó cho đến mãi ngày nay trong lúc tui viết dòng nhật ký này, đã trên 600 ngày trôi qua, tui và Lụa không có ngày nào mà không liên lạc và nghĩ đến nhau.  Càng liên lạc, tụi tui càng gắn bó và xây dựng thêm mối tình cảm, tuy nhiên, trong thời gian đó, giửa tui và Lụa cũng có nhiều giận hờn, cải cụa, khóc lóc, và thậm chí còn chửi nhau.  Bao nhiêu thăng trầm, bao nhiêu kỷ niệm của nhớ nhung, của sự mong đợi để rồi đến ngày nay, hai đứa đã hiểu nhau rất nhiều, hiểu nhau là có đôi lúc những vấn đề không hợp với nhau cũng có thể có cách mà hòa nhập hoặc không đưa đến tình trạng gây lộn, giận hờn mà không kèm chế được.

Những tháng ngày xa cách của năm 2010, mối tình cảm của tui và Lụa được xây dựng trên niềm tin, sự chung thủy, và cố gắng tạo nghị lực, tạo phấn đấu cho nhau hồng giúp vượt qua những khó khăn trong cuộc sống.  Suốt hơn 18 tháng trôi qua, đến ngày nay tui cảm thấy hai đứa rất thật lòng yêu nhau, sẳn sàng chịu mình khổ cho người mình yêu được vui và được tốt. Thời gian trên 18 tháng qua, lòng tui đã cho tui biết, Lụa là người con gái tui yêu nhiều nhất, là người con gái tui có thể sống chung trọn đời.

Chủ Nhật, 18 tháng 9, 2011

Đà Lạt - Tình Yêu Chớm Nở 2010

Sau khi ăn Tết 2010 tại quê nhà ở Long Khánh với anh chị và bà con, thời gian ở lại Việt Nam của tui cũng chuẩn bị hết.  Sau Tết, tui đi ra Hà Nội để thăm thủ đô Việt Nam mà chưa một lần đặt chân đến, ở lại Hà Nội mấy ngày thăm quan và cho việc từ thiện cùng với nhóm bạn bè.  Sau khi quay lại Saigon thì thời gian ở lại Việt Nam chỉ còn khoảng 1 tuần là đến ngày về Mỹ.

Lúc này, sau 2 tháng quen biết, tuy không gặp nhau nhiều nhưng mỗi ngày từ khi gặp và đi chơi với Lụa vào ngày 10 tháng 1 năm 2010,  hai đứa mỗi ngày đều liên lạc qua điện thoại nên tình cảm của tụi tui chưa hề phai nhạt mà lại càng đậm đà và thân hơn nhiều so với những Ngày Đầu Quen Nhau.

Quay lại Saigon, tui chỉ muốn dành càng nhiều thời gian còn lại ở Việt Nam với Lụa càng tốt nên tui ngỏ lời mời Lụa đi chơi với tui.  Kêu Lụa xin phép ba mẹ và anh của Lụa, sau khi hai đứa hứa với gia đình là đi chơi cẩn thận, không làm gì có lỗi và làm đối phương buồn nên gia đình chấp nhận cho đi chơi.  Địa điểm tui chọn là thành phố Đà Lạt, một thành phố mà cả tui và Lụa chưa từng đến, chỉ nghe Đà Lạt là một thành phố đẹp, thơ mộng và rất nhiều cập tình nhân tìm đến nơi này vào những dịp lễ hoặc điểm hẹn đi chơi.

Đêm ngày 4 tháng 3 năm 2010, tại Sài Gòn, tui và Lụa đón xe buýt du lịch Phương Trang đến Đà Lạt, tuyến đường dài 300km nhưng thời gian xe chạy mất đến trên 5 tiếng vì đường núi non trực hẹp.  Khi lên xe lúc 12 giờ khuya, không bao lâu thì cả tui và Lụa đều ngủ say cho đến khi thức dạy thì đồi thông vùng cao nguyên của Đà Lạt đã nằm  ngoài cửa sổ của xe buýt.

Ôi cảnh đẹp Đà Lạt, đồi thông, thời tiết mát mẻ, những thác nước, con suối nhỏ chảy quoanh và ôm vào eo núi làm tui và Lụa tuy mệt nhưng đều cảm nhận được nét thơ mộng và sư. lãng mạng của mối tình yêu mà hai đưa đang xây đấp.

Xuống đến trung tâm Đà Lạt, tụi tui gọi taxi và tìm đến một khách sạn đẹp ngây cạnh Hồ Xuân Hương, khách sạn Ngọc Lan là một trong những khách sạn đẹp và tốt nhất ở Đà Lạt, giá là $52 cho một ngày. Lụa không muốn tốn kém và chỉ muốn ở tại khách sạn $10-$15 đô nhưng tui nói, gần 3 tháng nay anh chưa ở một khách sạn nào tốt tại Việt Nam, nay sắp về Mỹ và lần đầu đi chơi xa với em, anh muốn mình ở một khách sạn đẹp và an toàn.  Rồi hai đứa quyết định chọn khách sạn Ngọc Lan và chuyến du lịch Đà Lạt lần đầu tiên trong đời của hai đứa bắt đầu bằng một chiếc xe đạp thuê cho 2 người lái đi khắp thành phố Đà Lạt.  Ôi Đà Lạt, ôi cảnh đẹp và thơ mọng, tình yêu của hai đứa càng được xây đắp thêm sau đậm bằng những nụ cười, niềm vui trên đôi môi khi hai đứa ăn hàng bên đường phố, nào là chè, bánh chuối nướng, thác Cam Ly, đồi thông, bờ hồ, trái dâu, các món ăn đặc sản vào bang đêm của các nhà hàng  bên lề đường Đà Lạt.  Bao nhiêu cảnh đẹp, món ăn ngon cũng không sao vui và thích bằng khi biết được tui và Lụa đã thật sự yêu nhau. Yêu nhau bằng tình cảm chân thật, tụi tui hiểu rỏ là tình cảm dành cho nhau không phải vì tui là Việt Kiều về nước, không phải Lụa là con gái đẹp và ngọt ngào, những điều đó nếu có nghĩ đến thì cũng chỉ là lúc bang đầu khi mới biết chứ nay, sau 2 tháng biết nhau, Đà Lạt là nơi để tui và Lụa khẳng định là hai đứa yêu nhau theo cảm giác trong lòng, theo lời thỏ thẻ của trái tim và theo sự nhìn nhận của tình nghĩa mà hai đứa đã tạo ra trong hai tháng trước đó.

Đây là một số hình ảnh trong chuyến du lịch Đà Lạt lần đầu của tui và Lụa vào tháng 3 năm 2010.

Khi rời Đà Lạt, tui và Lụa mang theo bao nhiêu là kỷ niệm của thành phố thơ mọng này và tụi tui cũng để lại bao nhiêu là kỷ niệm cho lần đầu hai đứa đến đây.  Sau khi lên xe rời Đà Lạt, tui rất buồn và nói với Lụa là không biết đến khi nào anh quay lại Việt Nam và càng không biết đến khi nào anh và em được trở lại Đà Lạt và thăm lại kỷ niệm của tụi mình.  Nổi buồn đó tui mang theo về đến Mỹ, suốt năm 2010 và gần hết năm 2011, chỉ mong đợi ngày được quay lại Vietnam và gặp lại người yêu của tui là Lụa để được nắm lấy đôi bàn tay của em thăm lại Đà Lạt và thăm lại kỷ niệm xưa của hai đứa.  Mơ uớc đó và sự mong đợi của tui có trở thành hiện thật không?  

Đầm Sen Và Nét Đẹp Của Lụa 2010

Sau 1 tháng quen nhau, tình cảm của hai đứa phát triển rất nhanh và tốt đẹp. Kể từ lần đầu gặp Lụa và đi chơi ở bến Bạch Đằng, tui cảm thấy Lụa là một cô gái rất tốt, một cô gái quê quán ở Tiền Giang, vùng đất miền tây, hơn một năm trước đó Lụa rời quê theo anh chị lên Saigon để tìm công ăn việc làm.
Gặp được Lụa trong chuyến về thăm Vietnam 2009-2010, tui cảm thấy rất vui và hạnh phúc.  Lụa ngoài có bản tính thật thà, cởi mà, tốt bụng và hiếu thảo ra, Lụa lại là một cô gái sáng suốt, học hỏi rất nhanh từ ngôn ngử Anh Văn cho đến phương cách hòa hợp vào mọi hoàn cảnh của xã hội để thích nghi được với một cuộc sống tốt.   Một điểm đặc biệt của Lụa mà làm cho tâm hồn tui ngất ngư là nét đẹp ngoại diện, đôi lúc Lụa nhìn rất là dể thương, đôi lúc sự thu hút của Lụa làm tui phải nín thở và khen thầm.

Sau khi đổi vé máy bay ở lại Vietnam thêm một thời gian nửa , tui đi khắp đất nước cho việc từ thiện và cứ khoản vài ngày thì tui lại quay lại Saigon, lần nào quay lại, tui cũng được gặp Lụa. Hai đứa rất vui và dành tất cả thời gian nào có được bên nhau và đi chơi để tìm hiểu thêm về đối phương.  Một trong những điểm du lịch mà tui và Lụa đến là Đầm Sen vào ngày 4 tháng 2 năm 2010, thời gian chỉ hơn một tuần nửa là đến Tết Nguyên Đán.

Đi Đầm Sen, tui và Lụa rất là vui, hai đứa vừa nhìn cảnh đẹp, vừa ăn kem, ăn hàng, và tham gia những trò chơi giải trí, đôi lúc tui đứng nhìn xa xa và tự hào là mình đã quen được một người con gái quá là xinh, thân hình gọn gàng, lại thêm một mái tóc đen dài, nụ cười và giọng nói ngọt ngào của miền tây mà tui đã từ lâu ưa thích.
Đây là một số hình của Lộc và Lụa đi chơi Đầm Sen vào tháng 2 năm 2010.