Thứ Bảy, 8 tháng 10, 2011

Gò Công 2011 - Em Đưa Anh Về Quê

Sau chuyến đi Nha Trang, thời gian còn lại ở Việt Nam chỉ là 3 ngày, tui và Lụa theo như dự định, về Gò Công, tỉnh Tiền Giang quê hương của Lụa.  Nơi này Lụa sinh ra và lớn lên và cũng là nơi Lụa quyết định quay về sau hơn 1 năm sống ở Saigon.

Tỉnh Tiền Giang không xa Saigon, là một tỉnh của miền tây, từ Saigon đi xe gắn máy về Tiền Giang chỉ hơn 1 tiếng và phải đi qua Long An và đi qua phà Mỹ Lợi trên con sông Tiền của miền Đồng Bằng Sông Cửu Long. Quê hương Lụa là miền đất Gò Công, một mãnh đất giàu về lúa gạo, trái cây, sông nước và đặc biệt là bản chất  thật thà của con người.
Rạng sáng ngày mùng 9 tháng 9 năm 2011, tui và Lụa từ Saigon thu sếp quần áo và đi xe gắn máy về quê.  Đây cũng là lần đầu tiên trong đời mà tui lái xe gắn máy một đoạn đường dài từ Saigon trên quốc lộ 50 về đến Tiền Giang.  Trên đoạn đường này, sau lưng là em ngồi tựa vào bờ vai của tui để 2 đứa cảm gíác được một niềm hạnh phúc gì đó mà đã mong mõi đợi chờ gần 2 năm qua.  Riêng tui, kỷ niệm đó khó có thể nào mà quên được, tuyến đường về quê em như là một tuyến đường đưa tui đến điểm của hạnh phúc cho tương lai sau này.  Khi lái xe, tui thường đưa mắt nhìn hình ảnh quê hương Việt Nam mình, 2 bên đường có tất cả mọi cảnh và vật mà tui thầm ao ước được nhìn thấy suốt bao nhiêu năm qua.  Nào là đồng ruộng, đô thị, làng trên, xóm dưới, bánh trái, con trâu, con bò, trẻ em, và tiếng ồn ào, tiếng chim hót, tiếng còi, tiếng xe, người qua, người lại ....  Ôi nó đẹp làm sao với muôn ngàn tâm tình của quê hương mà tui đã vắng mặt từ hồi còn bé.  Và rồi em và tui tiếp tục trên chiếc xe gắn máy để về quê.


Về Gò Công lần này mang nặng nhiều ý nghĩa với tui, thứ nhất là về quê hương của người tui yêu, về cho biết em sinh ra và lớn lên trên mãnh như thế nào, sau là gặp ba mẹ, ông bà, anh chị em, cô chú và bà con của em.  Sau cùng là về đây để nhìn miếng đất của tui và em mua cho sau này và tính toán coi những ngày tháng tới, 2 đứa sẽ làm gì cho cuộc sống và cho tương lai cho dù em có qua Mỹ với tui hoặc là không bao lâu nửa tui sẽ quay về Việt Nam cùng em mà sinh sống.   Thêm vào đó, tui vốn mang nặng sở thích về vùng miền tây, đồng ruộng, thôn quê, sông nước, cuộc sống bình dân nên chuyến đi về Gò Công lần này đối với tui rất là phấn khởi tuy thời gian không có nhiều nhưng cũng đủ để cho tui đạt được những gì mong đợi.

Đây là một số hình ảnh trong chuyến đi về quê hương của em, và rất có thể cũng là quê hương sau này của tui.

































Thứ Hai, 3 tháng 10, 2011

Nha Trang 2011 - Cảnh Đẹp, Người Đẹp Như Cảnh

Sau khi rời Đà Lạt của 2011, tui và Lụa đi xe buýt đến thành phố Nha Trang.  Có lẻ là một quyết định sai của tui khi chọn đi bằng tuyến đường Đà Lạt - Nha Trang này, đoạn đường chỉ dài khoảng 130km nhưng nó như đi từ bắc vào nam.  Chúng tui ngồi trên xe trên 4 tiếng đồng hồ vì là đường núi non, hiểm trở, sự nguy hiểm của con đường này thật sự làm tui thấy khiếp sợ, xe chỉ có thể chạy với tốc độ 20km-30km một giờ, thân xe thì luôn phải bám vào sường núi vì một bên là vực thẩm sau thâm thẩm. Nếu tài xế vô ý 1 tí, hoặc một miếng đất bị lở trong lúc xe đi qua thì coi như tui và Lục cùng với trên 30 mạng sống trên xe sẽ lao xuống vực thẩm hàng trăm mét phía dưới.  Tuy nhiên, cũng con đường này đã giúp tui nhìn được rõ thêm về vùng cao nguyên Trung Phần của của Việt Nam quê hương mình.  Tui thấy đoạn đường 130km này hầu như được che phủ lên đến 80% diện tích là rừng, trước là đồi thông khi rời khu vực Đà Lạt, sau là những cánh rừng nhiệt đới chưa bị khai thách nên thiên nhiên vẫn còn tồn tại và đó là một điều tốt thay vì bị con người tàn phá rừng để đô thị hóa như các thành phố phía nam.

Xuất phát từ Đà Lạt lúc gần 2 giờ trưa, khi đến Nha Trang thì đã gần 7 giờ tối, chúng tui đi taxi đến một khách sạn trên đường Trần Phú, trung tâm của thành phố, giá cả mùa này không mắc, chỉ 500 ngàn Đồng ($25).  Sau khi đem hành lý vào khách sạn, không để mất thêm thời gian, tui và Lụa đi ngây xuống phố, đi bằng xích lô đến nhà hàng hải sản ngây bờ biển và tui phải nói, qua nhiều nơi đi khắp Vietnam trong quá khứ, lần đầu tiên tui thấy các món ăn hải sản, tôm xú, tôm hùm, cá, hàng chục loại óc, nghêu, xò,....đang còn bơi lộp ngộp trong thau vậy mà giá quá rẻ, tui và Lụa chọn khoảng 1 chục loại óc, cá, cua, tôm, nghêu khác nhau để họ làm tại chổ và ăn suốt đêm, tui còn uống thêm vài chai beer vậy mà khi xong, tiền chỉ 700 ngàn ($35).  Tui thầm nghĩ, nếu ở Saigon hoặc Vũng Tàu mà ăn như đêm hôm đó chắc cũng trên 2 triệu ($100).  Còn nếu như bên Mỹ mà ăn như đêm hôm đó chắc cũng hết 4 triệu ($200).

o O o

Sau đây là một số hình ảnh tui và Lụa đến Nha Trang và đi ăn hải san đêm hôm đó.



o O o

Hình sáng hôm sau tui và Lụa đi tắm bùn 










o O o

Chiều hôm đó tắm biển ngây bên cạnh khách sạn và ăn hàng bán rông










o O o
Đi xích lô dạo thành phố 




o  O  o
Đi ghe ra các đảo chơi











o O o
lái jet ski ngoài biển đảo