Thứ Ba, 3 tháng 1, 2012

Em Là Tri Kỷ Của Tui

Bắt đầu một năm mới, cũng là thời gian đúng một năm kể từ khi tui đặt chân lên vùng Vịnh của Bắc Cali này cho công việc và cuộc sống mới.  Một năm qua, tui ít thích đi đâu chơi cho dù thời gian rãnh có khá nhiều, ngoài sáng 8 giờ đi làm đến chiều 5 giờ về thì không làm gì khác, 2 ngày cuối tuần lại được nghĩ.  Không đi chơi nhiều thì có nghĩa bạn bè cũng ít, nói chung chung, một năm qua sống tại vùng Vịnh này những người Việt Nam tui biết chỉ đếm đủ trên đầu ngón tay mà thôi.  
Tui không cảm thấy buồn khi không đi chơi hoặc ít bạn, có lẻ những gì tui đã trãi qua trong quá khứ khiến tui không còn sở thích kết bạn kết bè vui chơi nửa, đôi khi tui còn nghĩ mình là một người vô cảm, không cảm giác buồn, không cảm giác chán, không cảm giác cô đơn, cũng không cảm giác thiếu thốn.  Từ khi tui học xong lớp 12 thì đã có một cuộc sống xa gia đình, đúng vào cái tuổi thanh thiếu niên hồi đó đã tạo cho tui một cuộc sống tự lập, tự do và cũng vì thế, hơn 10 năm trời tui vui chơi với bạn với bè, ăn nhạu, vũ trường, party, trai gái và hầu như tất cả thú vui gì của tuổi trẻ ở xã hội Mỹ này thì tui đã trãi qua, chơi, nhàm, chán, rồi bây giờ cứ như là một người vô cảm, bất cần.

Tuy là vậy, tui vẫn mong muốn mình có được một vài người tri kỷ, trai hay gái, già hay trẻ gì tui cũng mến.  Muốn ai là tri kỷ của mình hoặc mong muốn mình là người tri kỷ của họ không phải là một việc dể, phải cần có thời gian, phải cần có sở thích, niềm vui, nổi buồn, tâm trạng, và sau cùng là hiểu nhau, thông cảm cho nhau, coi nhau là những người quan trọng.

Nhìn tới, nhìn luôi, nhìn xuôi, nhìn ngược rồi nhìn vào cái thời gian phiá sau, phía trước tui tự hỏi.  Hiện giờ ai là người tri kỷ của tui?  Không ai khác ngoài em ra, chính em là người tri kỷ ấy, suốt khoảng t hời gian 2 năm trôi qua, chỉ có em mới hiểu rỏ về tui, về cuộc sống của tui, về sở thích và ao ước và tui cũng vậy, tự cho mình là tri kỷ của em vì tui cũn hiểu em như là em hiểu tui.  Đó là đôi bạn tri  kỷ.

Mỗi buổi sáng khi tui chưa thức dạy hoặc đã dạy nhưng đang còn nướng trên giường thì điện thoại của tui reo lên, màng hình hiện lên hàng chử tui cài vào điện thoại "Ba Xa Thui"  chắc em không biết tui lưu tên em trong điện thoại của tui là Bà Xã Thúi nên mỗi buổi sáng em gọi điện kêu tui dạy đi làm hoặc khi nào tui gọi cho em thì cũng nhìn thấy cái tên dể thương tri kỷ ấy.

Trên đường lái xe đi làm, trong chổ làm, chiều lái xe về, rồi tối khi đi ngủ, tui và em cũng hỏi nhau, tâm sự, nhắc nhở và chia sẽ những chuyện vui, buồn, những khoảng thời gian có tâm trạng trong lòng, có nổi lo, dự định trong cuộc sống và cũng chính từ đó, em là tri kỷ của tui.  Em đã thay thế một trăm đứa bạn mà tui đã bỏ lại sau lưng ngày xưa, em đang góp vào mối tình gia đình mà tui đang sống xa cách, em đang làm sống lại cái tình yêu mà tui tưởng đã không còn trong trái tim của mình từ lâu, và em đang là cái tương lai mà tui đang hướng đến, em là một tri kỷ của tui.

Năm mới, tui hy vọng tui và em tiếp tục thương nhau, yêu nhau, và là tri kỷ của nhau.  Năm mới, vì bạn tri kỷ, tui sẽ cố gắng hơn, vui hơn, sống lành mạnh hơn để giúp tui vui, giúp tui vui khi nhìn thấy người bạn tri kỷ của tui được vui khi bạn ấy thấy tui vui, 2 ta cùng vui để mãi mãi là bạn tri kỷ rồi tri âm sau này.





1 nhận xét:

  1. Ái mộ tình cảm của hai người thiệt. Chúc hai bạn trăm năm hạnh phúc....

    Trả lờiXóa