Em ơi, Anh hôm nay lưu lại những kỷ niệm lễ đính hôn của tụi mình trên trang blog này. Trong thời gian qua, đôi lúc ngồi làm việc hoặc ở nhà, anh thuờng đem những tấm hình và video ngày lễ đính hôn của mình ra xem. Khi xem, trong lòng anh thấy rất vui và thấy thương em nhiều.
Lễ Đính Hôn, tuy anh rời quê hương từ khi còn nhỏ nhưng được gia đình bên Mỹ nhắc nhở và cũng tự anh tìm tòi học hỏi về phong tục tập quán Việt Nam trong sách vở nên phần nào tiếp tục giữ và trân trọng được những nét văn hóa và truyền thống của quê hương mình. Hơn nửa anh cũng còn một chị gái sống bên Việt Nam luôn liên lạc với anh để cái cội nguồn của anh không thể bị mất cho dù anh đang sinh sống ở đâu trên thế giới và thời gian có bao lâu anh cũng vẫn chịu học và nhớ về quê hương mình. Quê hương mình có một nét đậm đà được xây dựng từ nhiều đời để tô vẻ thêm truyền thống của dân tộc, nét này là cái Lễ Đính Hôn của đôi trai gái lớn lên yêu nhau mà chưa chính thức thành vợ thành chồng.
Anh ở xa, gia đình của anh đại đa số sống bên Mỹ, cũng vì địa lý trắc trở cũng như công ăn việc làm nên không thể trọn vẹn có mặt với anh để ra mắt gặp gia đình của em. Tuy nhiên, may mắn nhất của anh đến mãi ngày nay là còn một chị gái ở Việt Nam thương anh như ba như mẹ và đã đứng ra xác nhận tình yêu và hạnh phúc của tụi mình, đã hiểu mình đến với nhau một cách nghiêm túc và hứa hẹn sống với nhau trọn đời.
Đây là những kỷ niệm trong ngày lễ đính hôn của tụi mình, anh sẽ thương và yêu em và sẽ giữ lời hứa hẹn cho anh, cho em, là mình sẽ cùng nhau xây dựng một hạnh phúc cho gia đình hai bên được vui và tự hào vì mình sau này. Mình đã là một phần của gia đình hai bên và cũng như là chiếc cầu kéo 2 gia đình mà trước đây chưa hề có mối quang hệ nào, nay 2 gia đình, 2 giồng tộc trở thành thân thiết và để tiếp tục cho hai gia đình thêm thân thiết lâu dài, mình phải tiếp tục làm và sống cho tốt với nhau cho mọi người được thêm vui vẻ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét